Cách đây mươi năm tôi đi học khiêu vũ. Thời đó dân miền Trung vào Sài Gòn lập nghiệp mà đi học nhảy là chuyện lạ. Bạn bè, nhất là các bà thường xì xào dị nghị, xem như hư hỏng tới nơi rồi. Vậy là tôi giấu bạn bè đi học khiêu vũ một mình. Tưởng dễ, ngờ đâu phải khổ luyện gần một năm mới dám vào vũ trường, câu lạc bộ khiêu vũ. Khác với lúc học có hàng có lối, tiến lùi phải trái đồng đều, vào vũ trường mỗi cặp nhảy mỗi kiểu, dìu không vững là dẫm đạp lên chân người ta như chơi. Những ngày đầu, tôi không dám mời ai, chỉ ngồi một mình ở góc khuất nhìn thiên hạ nhảy. Rồi cũng quen dần, vài tháng sau tôi đã có nhiều bạn nhảy. Với quy luật nam thiếu nữ thừa, kép nào cũng đi với đào ruột, tôi độc thân, nghiễm nhiên trở thành của hiếm của quý cô quý bà.
(Trích từ NHẢY CŨNG NHƯ THƠ)