Cánh diều:
Đời ta như cánh diều chao;
Gặp cơn gió xoáy bổ nhào đứt dây;
Bỗng đâu mưa ập nước đầy;
Rũ tan áo mỏng trơ thây xương diều.
Trải qua bao cảnh tiêu điều;
Dựng lên áo mới cho diều có dây;
Bây giờ diều đã cùng mây;
Đu đưa trước gió diều đầy ánh trăng.